Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

Tôi thay chồng tham gia viện để mắt tình cũ của anh - VnExpress

Trước nhất tôi xin cảm ơn những lời khuyên, bình luận của quý vị độc giả. Hơn hết tôi muốn lên tiếng cho đại chúng là gia đình tôi đã giải quyết được chuyện của chồng với tình cũ anh một cách thức tốt đẹp nhất cho cả ba, một phần nhiều cũng là nhờ quý báo và quý vị bạn đọc đã giúp đỡ gia đình tôi.

Sau khi đã đọc đi đọc lại và nghĩ suy rất kỹ về những lời khuyên của quần chúng, cũng như trấn tĩnh bản thân, tôi quyết định tuân theo lời khuyên mà bạn dạng thân cho là đúng nhất và cũng được nhiều người đống ý nhất, đó là thay chồng chăm nom cho tình cũ của anh. Tôi đã làm đúng như thế, tham gia bệnh viện để mắt cho chị, thay anh làm đông đảo. Càng chú tâm và trò chuyện cùng chị phổ biến tôi càng tin chị không hề người đàn bà nỡ phá nát mái nhà tôi. Hơn hết qua 2 tuần chăm nom chị, tôi thân với chị hơn và càng ngày càng coi chị như người thân trong mái nhà chính mình, tôi chiều chuộng và kính trọng chị hơn.

Trong thời điểm chăm sóc chị, tôi được nghe kỹ hơn về tuổi xanh của chồng, về thời điểm anh chị quen nhau, về việc chị bị mái nhà bắt ép phải lấy chồng để được định cư bên đó, về tội vạ trao thân cho anh trước khi lấy chồng mà theo chị có nhẽ đó là nguyên nhân mà trời trừng phạt khiến chị chẳng thể có con. Là một người phụ nữ và một người mẹ, tôi thấy thương chị tất cả, đúng hơn chị là một người phụ nữ rất tội nghiệp, xuất thân từ trại trẻ mồ côi, bị bắt ép phải xa người chính mình yêu, phải chịu cảnh góa bụa, gia đình làm cho ăn thất bại và hơn hết là không thể có con. Chị nói yêu chồng tôi, hiện nay vẫn vậy nhưng sẽ không để bạn dạng thân khiến yếu tố gì có lỗi. Chị nói thấy anh vui vẻ thật sự khi ở bên tôi và chỉ có tôi mới có thể mang tới cho anh một cuộc sống tốt.

Tôi với chị như hai chị em, suốt ngày tâm tình cùng nhau, giả dụ như trước đó tôi cố gắng gượng gạo ép phiên bản thân để giữ chồng mà chăm sóc chị thì bây giờ tôi làm cho yếu tố đó một bí quyết hoàn toàn trong khoảng thiện chí của bản thân, cảm thấy đó là việc bản thân mình phải khiến để trợ giúp cho một người nhà trong mái nhà lúc hoạn nạn. Về phía chồng tôi, anh cũng khá bất thần khi thấy tôi tình nguyện chăm nom tình cũ của anh như vậy. Mấy ngày đầu anh khá sợ hãi và có vẻ tìm hiểu khi tôi theo anh tới bệnh viện, nhưng trông anh có vẻ khá nhẹ nhõm khi thấy tôi khiến vậy. Qua mấy ngày sau thì anh chủ động tháo lui dần, chỉ lâu lâu tham gia thăm chị mà thôi. Những lúc đó luôn xuất hiện tôi nên anh chị cũng không nói gì đa dạng, chính yếu hỏi thăm sức khỏe chị và tình hình hoạt động của công ti.

Sau đó anh đột nhiên qua một người bạn đã đọc được bài tâm can của tôi, buổi tối về nhà anh hỏi và tôi thừa nhận đúng tương tự. Nhìn anh lúc đó như muốn mếu, ấp úng xin lỗi vì đã để tôi nghĩ suy đa dạng, nói là giữa anh với chị không có gì khiến cho tôi bận lòng đâu, anh chỉ muốn giúp sức chị như một người bạn lâu năm trong lúc thiến nạn. Anh nói đúng là chưa thể quên chị nhưng cảm giác đó chẳng hề yêu, giờ anh chỉ yêu mình tôi thôi. Nghe anh nói tôi nhân thức đó là thực lòng, không thể có ngôn trong khoảng nào biểu đạt được tâm cảnh vui sướng của tôi lúc đó.

Anh còn giải nghĩa là chính anh đã mời hoàng hậu chồng chị về nước, tham gia làm cho công ty của anh, bởi vì lúc đó công ti chị và chồng đang khiến cho bị vỡ nợ, nó cũng cuốn đi mất phần nhiều của nả của họ do họ là cổ đông khá lớn. Có một cụ thể mà dân chúng hiểu lầm, chị làm cho thư ký cho chính chồng chị ấy chứ chẳng phải cho chồng tôi. Sau đêm đó, vợ chồng tôi nhịn nhường như có được ngôn ngữ thông thường trong yếu tố của anh, anh nói là nên thuê y tá và bác bỏ sĩ riêng để chăm nom chị, như thế tôi đỡ mệt và đỡ phải cảm thấy gượng gạo ép. Tôi không đồng ý do cũng thân và yêu quý chị, muốn được chăm sóc chị.

Anh rất cảm động và nói cảm thấy thật may mắn khi có người cung phi như tôi. Thế là việc chú tâm chị tôi vẫn khiến và lần này là hoàn toàn chân thành tôi muốn thế, còn cảm thấy rất vui vì có một người chồng như anh và tình cũ của chồng như chị. Cách đây một tuần, anh nói muốn tìm cho chị một đứa con nuôi và yêu cầu tôi cùng anh lên trại trẻ mồ côi sắm. Thật hên là chúng tôi đã tìm được một đứa bé dại gái 10 tuổi rất đẹp đẽ và dễ thương. Chúng tôi nhận đứa nhỏ bé và ngày mà chị ra viện, tôi khiến tiệc ở nhà còn chồng tôi lên bệnh viện đón chị về. Chúng tôi gửi chị đứa bé xíu và chị có vẻ rất yêu thương nó, chị nói nhìn nó rất giống chị hồi bé dại, cũng xuất thân từ trại trẻ mồ côi. Sau đó chúng tôi có một bữa tối thật vui miệng.

Khi biết chị dự định sẽ định cư luôn ở nước ngoài, chồng và tôi quyết định tặng chị ngôi nhà mà chúng tôi đã sắm ở nước ngoài (chúng tôi tậu để dành cho dự kiến nghỉ hưu của anh sau này), đồng thời là vài tiền nhỏ xíu để chị có thể bước đầu thanh toán cho cuộc sống mới cùng với đứa con nơi đất khách. Thế là mọi chuyện đã được giải quyết êm đẹp, chúng tôi còn muốn sau này khi anh nghỉ hưu, cả nhà sẽ chuyển sang sống cạnh nhà chị để xây dựng cho con trai tôi và con gái chị sau này, tôi nghĩ cái kết đó là đẹp nhất cho hồ hết.

Nhân đây tôi muốn gửi đến quần chúng lời cảm ơn chân tình nhất của tôi, giả dụ như thường có lời khuyên của đại chúng thì có khi tôi đã làm cho quá mọi chuyện và đánh mất người chồng tuyệt vời này cũng như người chị thân thương của tôi. Giờ đây tôi đích thực thấy vui và vui vẻ vì qua mọi chuyện tôi đã có thêm một người bạn, người chị mới, một đấng phu quân yêu và hiểu tôi hơn, một niềm tin, một tình ái, một sự kính trọng lớn hơn bỏ ra cho anh, đấng phu quân hoàn hảo của tôi. Một lần nữa xin được cảm ơn công chúng, kính chúc mọi người và quý báo ngày một thắng lợi và hạnh phúc trong cuộc sống. 

Hằng


Tham khảo thêm: Máy bơm nước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét