(Xây đắp) - Toàn bộ đô thị trên thế giới đã quy hoạch cho dân cư của bản thân mình theo dạng “đô thị bỏ ra cho người đi bộ”. Mục đích của những nhà quản lý đô thị là nhằm thu hút rộng rãi khách vãn lai, song song mang đến cuộc sống chất lượng cho dân cư của mình.
chậm tiến độ là trường hợp của Venice, Italia, Singapore, Copenhagen, Brussel hay Hamburg trong mai sau… là những Chẳng hạn điển hình. Vậy thì vì sao vietnam chẳng thể có những thị trấn được quy hoạch dành cho người đi bộ như thế, mặc dù cấu trúc không cố định phải giống nhau?
Cách đây không lâu, Hà Nội mở rộng thêm một số tuyến trường học vòng vo khu vực quận Hoàn Kiếm đã có phổ quát quan niệm trái chiều. Nhân tố này là tất yếu bởi bất cứ một sự thay đổi nào cũng ảnh hưởng lên vài nhóm người nhất quyết. Cho nên, có sự phản đối hay ủng hộ cũng là câu chuyện cực kỳ thiên nhiên.
Trước khi phán xét bất cứ một vấn đề nào, chúng ta cũng cần có những phân tích đúng mực, không thiên tính, không đứng trên lập trường phiến diện để nhìn nhận nhân tố. Vài nhân tố can hệ đến tiệm tạm hóa có thể được phân tách như sau:
Sân chơi lý tưởng cho con trẻ
Thủ đô có bao lăm trường học? Có bao nhiêu sân chơi bỏ ra cho trẻ? Ở đó, có dễ dãi cho trẻ ở Thủ đô? Ở đó có rộng rãi trò chơi phù hợp? Ở đó có gì thú vị cho trẻ?
Sân chơi tuyệt vời cho con nhỏ (ảnh L.T.N)
Để giải đáp thắc mắc đó có lẽ ai cũng nói được. Chúng ta phải thừa nhận rằng Hà Nội quá “khát” một những nơi công cộng đúng nghĩa cho trẻ ở Hà Nội. Đúng nghĩa ở đây là bạn bè trẻ được tung tăng chạy nhảy mà chẳng phải lo âu ngó trước nhìn sau xe đụng chạm va vập tham gia đâu, bình an tuyệt đối. Đúng tức là được lăn lê bò toài, ngồi chồm hỗm ngồi chơi ô ăn quan… Đúng nghĩa ở đây là được nhìn ngó trẻ khác cùng vui chơi với bản thân mình, chứ không hề là ở một nơi mà chỉ bỏ ra cho con nhà giàu, còn con nhà nghèo “ngó vô” thôi.
Sau khi mở mang các tuyến khu vực chợ loanh quanh khu vực thị xã Hoàn Kiếm, chính điều này đã đem đến ý nghĩa “cần” của anh em trẻ. Chúng đích thực là những chủ nhân. Chúng được chạy, được nhảy đầm, được ngồi, được hò, được hét, được đánh bi, tấn công đáo trên thị trấn.
Môi trường lãng mạn của tuổi xanh
Biển Gươm vẫn thế. Vẫn như xưa. Hàng cây vẫn rủ, vẫn Tháp Rùa ở đó.
Không gian cho sự thông minh tuổi xanh (Ảnh Internet)
Thế nhưng, đám thanh thiếu niên cảm thấy đây mới thực sự là không gian mà chúng ước ao từ trong tâm thức. Chúng được đi bộ vòng vòng vo các tuyến xã, vòng quành các khu hàng quán, vòng loanh quanh thiếu gì các sự kiện mà bản thân mình đon đả.
Chúng có thể đi một bản thân mình, đồng hành bạn hoặc cùng nhân tình. Hồn nhiên nắm tay nhau chẳng cần gượng gạo mà dấm dúi nhìn xe dựng ở một góc nào đó như trước đây. Thanh thiếu niên là một đội ngũ lớn nhất tham gia trong các tuyến nhà thờ. Cứ nhìn mặt chúng mà xem. Sự hớn hở kiếm được rõ trên từng cử chỉ, ánh mắt, nét tinh khôi của tuổi sung sức.
Ngoài ra các hàng quán game hay rạp chiếu phim thưa dần hơn bởi chúng bỏ ra thời gian cho không gian đi bộ. Chúng được hòa vào dòng cảm xúc vừa rầm rĩ, vừa lắng đọng, vừa mơ mòng theo cách thức cảm nhận khác biệt. Từng góc tí hon, từng con đường, từng bước chân có sự lãng mạn mà tao nhã hơn muôn vàn so với trước đây.
Tại đây, bạn teen cũng được thỏa mình trong các bản nhạc tuyến phố phường mà họ ưu thích. Chúng tậu tới nơi có các nhạc công trẻ, ca sỹ dù không chuyên hay có chuyên hát bài mà chúng cho là hay. Cùng hòa bản thân mình với họ. Chẳng cần có tiền cũng được ăn uống, được nhún khiêu vũ, được ôm lấy người biểu diễn và xin chụp ảnh bình thường.
Còn chỗ nào hoàn hảo hơn thế nữa? Khi phường thị trấn không khói bụi, ko phải đeo khẩu trang che đi gương mặt đang non mớn kia. Họ thích người khác ngắm nhìn sự trẻ trung, căng mịn trên má, trên môi. Ở đây không có tiếng còi xe nên họ có thể dung dăng tâm can mà không sợ “thót tim giật thột” vì tiếng rít của âm thanh tàn bạo ấy.
Môi trường “quà” của người trung niên và người cao tuổi
Không cần phải tranh cãi, đây đích thực là không gian “vàng” cho những người luống tuổi và già lão. Dù họ không sinh ra ở Hà Nội hay thậm chí không sống ở Thủ đô cũng cực kì yêu thiết tha phút giây được bình yên trên các tuyến thị trấn ấy. Họ được lắng nghe âm thanh nhạc dân tộc, tiếng hát sẩm hay tiếng kèn, tiếng trống nào đó mà bao lâu nay không được ăn uống.
Môi trường tâm can của người già (ảnh Lý Thắng Nguyễn)
Với họ, không có gì quý giá hơn là được thư thả tám chuyện với nhau về những hoài niệm xa xưa trên những con thị trấn của Hà Nội. Ở góc nào ồn ã, náo nhiệt thì họ tránh đi và tậu tới những góc trầm yên có số đông tại đây. Mà càng quý biết bao khi cách chỉ vài bước chân có một nơi náo nhiệt thì bên này lại là nơi trầm tư mặc tưởng. Nhân tố ấy thuận lợi đưa họ về “chốn xưa” – nơi tâm hồn có nhẽ đã quên từ lâu, nay đột nhiên nhớ lại.
“Hồi xưa bạn bè mình cũng sôi nổi chẳng kém gì bè lũ chúng nhỉ?”; “Hồi xưa bà còn đẹp hơn cô gái trẻ ấy mà”; “Hồi xưa bọn chính mình quen nhau bao lâu mới dám cầm tay như vậy nhỉ”…Ký ức ùa về, một thời sôi nổi. Tuổi xanh thì khách hàng nào chả có những giây khắc phổ thông năng lượng như thế! Và có người già nào mà lại không biết ơn không gian tạo cho bản thân cảm xúc trở về một thời như thế!
Môi trường thân thiết cho toàn cục cộng đồng và du khách
Các tuyến những nơi công cộng tạo ra một môi trường cực kì thân mật trong cộng đồng và xã hội và coi đó là một đặc ân chăm bẵm, chiều chuộng cộng đồng. Chính vì thành phố phát triển bầu không khí tương tự nên tập thể có yếu tố kiện giao lưu, trao đổi và có phổ quát mối giao du văn hóa nhiều chủng loại trong thời kỳ “nhìn ngắm nhân loại” xung quanh.
Một Thủ đô tuyệt vời hơn trong con mắt của du khách và của toàn thị trấn hội (ảnh Internet)
Về cơ bản, tập thể có đa dạng tài năng giao thiệp sâu sắc hơn ở mọi khía cạnh qua các cuộc nói chuyện hoặc dụng ý hoặc bâng quơ, có thể tăng nhanh sự nắm bắt biết bát ngát của số đông duyệt văn hóa giao du trực diện.
Các tuyến khu vực chợ chào đón cư dân địa phương và khách du lịch bằng phương pháp tạo lập môi trường cho họ có thể ngồi xuống, di chuyển và đắm bản thân trong văn hóa của khu vực. Mặc dù, sự giao thoa này chỉ là duyệt giao thoa với người lạ, họ ngồi đó, nhâm nhi đồ ăn của bản thân mình hoặc quan sát sự chuyển di của những người khác cũng đều tạo ra cảm giác cực kì thanh thoát. Nơi đây có thể khiến cho số đông gia nhập phường hội một cách thức toàn vẹn và tham gia một bí quyết tiện lợi hơn bất cứ nhân tố gì.
Đi bộ tốt cho sức khỏe (ảnh Lý Thắng Nguyễn)
Với một thị trấn có nhiều tuyến những nơi công cộng sẽ phát hành cho cộng đồng dễ ợt trao đổi tin tức, trao đổi hàng hóa vật chất hoặc thực phẩm với nhau mà không phải là cái chợ. Hoạt động này đặc biệt quan trọng trong một phố hội công nghệ vì chuẩn y công chúng nghỉ ngơi sau những giờ khắc bận rộn của cuộc sống. Nơi đây, số đông quần chúng có thể nói chuyện, thư giãn hoặc kể cả làm việc trên chiếc máy tính bé xíu của chính mình.
Chiến thắng của một đô thị dựa trên sự hài lòng của người dân. Việc sản xuất các tuyến phố đi bộ phổ quát nhất có thể cũng chính là sản xuất sự an toàn và nuôi dưỡng sự nở rộ của văn phong đô thị. Với không gian công cộng như vậy, tập thể có sự tương tác tốt hơn với cảm giác khỏe khoắn, thiên nhiên hơn mà không bị lệ thuộc vào tầng lớp sinh ra của họ.
Nơi đây, đại chúng có thể ngồi và ăn uống một ly cà phê hoặc một cốc nước lọc. Chính yếu tố đó đã phát hành cảm giác tuyệt vời cho cả người địa phương địa phương và khách vãn lai. Tất nhiên, để tạo ra được các tuyến trạm xe buyt tốt thì cần nâng cao tinh thần cho hồ hết cư dân và đó là nhiệm vụ của các nhà điều hành đô thị ở phổ biến cấp.
Đi bộ cực tốt cho sức khỏe
Ngày nay, các chuyên gia khuyên rằng mỗi người nên tự ý thức xem việc đi bộ là cần thiết cho sức khỏe, vừa tạo niềm vui, giao du trong cuộc sống hàng ngày. Đi bộ làm cho trí tuệ sáng suốt hơn vì não chiếm được phổ biến dưỡng khí hơn, giấc ngủ sẽ tới dễ ợt hơn và ngủ cũng sâu giấc hơn.
Phổ thông nghiên cứu cho thấy, bệnh nhân cao tuổi, đi bộ chẳng những tốt cho sức khỏe mà còn ngừa được nhiều bệnh. Thường xuyên đi bộ, chăm luyện số đông dục sẽ làm tăng sức đề kháng của cơ thể, giúp thân thể tranh đấu với bệnh tật tốt. Người trẻ nên tập thói quen đi bộ càng sớm càng sớm càng tốt.
Thế nên, đừng phàn nàn rằng phải đi gửi xe ở nơi xa. Đừng nên càu nhàu rằng không thuận lợi gửi xe. Những ngày đầu có thể đâu đó giá vé tăng lên hoặc do người dân tự tăng hoặc do chưa rõ địa điểm gửi xe đúng nên người ta thấy phiền phức. Giờ thì tình trạng này đã được khắc phục.
Giá vé vẫn 5k (khu vực gầm con đường Hàng Tre), 10k (khu vực Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Quang đãng Trung). Đi xe buýt cũng thuận tiện, thuận lợi từ phổ quát tuyến. Đi ô tô cũng có điểm đỗ nói quanh khu vực.
Lời kết
Có thể các hộ mua sắm hay nhà dân xung quanh cũng thấy phiền toái bởi hoạt động buôn bán và sinh hoạt bị xáo trộn tí đỉnh. Thế nhưng, đừng nghĩ rằng đó là yếu tố to tát. Chúng ta nên nhìn kiếm được đúng và thiên về phần lớn. Những bạn nào được gì và những khách hàng nào mất gì là điều có thể đo đếm được. Bài toán ấy không không dễ dàng và dành cho các nhà quản lý kinh tế lo giùm.
Thế nhưng, có một nhân tố cam kết rằng trước mắt, họ thấy “mất mát” một chút nhưng về lâu về dài, phiên bản thân họ sẽ phải “cảm ơn” chủ trương này bởi có thể vì sự thay đổi chút cấu trúc buôn bán, họ được gấp phổ quát lần so với trước đây. Cùng với đó là trị giá của những ngôi nhà, căn hộ, mảnh sân vườn bé dại của họ cũng như được gia tăng theo cấp số nhân.
Đọc thêm: Máy bơm nước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét